TÌM ĐIỂM NEO

Khi ta vui trái tim ta đập bằng cảm xúc, khi ta buồn trái tìm đập bằng sự quyết tâm. Lớn lên trên mảnh đời này ta cũng nên biết được rằng ta là ai trong một biển nắng và gió. Một ngày nắng, ta hòa mình trong cơn thịnh nộ của màu sắc, tắm trong sự tê dát của con tim. 

TÌM ĐIỂM NEO

Rồi đến những ngày mưa lặng nhìn khẽ một góc phòng vắng nơi ta hay ngồi đó nghe tiếng mưa trầm buồn cùng tiếng réo rắt của tiếng nhạc thở than. Yêu nhạc quê hương, nhạc trữ tình, nhạc vàng cũng từ đó. Trật chội trong lối đi, nhưng yên bình trong cách nghĩ liệu có chăng đang là điểm đi của con đường. Đến trong cảm xúc thăng hoa rồi đi trong sự nối tiếc muộn màng thứ dần quen trong văn hóa phẳng ngày nay.

Mong lắm một bản lĩnh chín chắn, cần lắm vũ khi nhẹ tối tân để làm gió, làm mây, làm một mảnh ghép hòa mình trong cuộc sống. Ai cũng có một ước mơ, một tuổi thơ đủ dài, đủ lớn để vươn đôi cánh chải mình trong đó. Và ai cũng có một nỗi buồn một sự luyến tiếc về những chuyện thú vị đã xảy ra. Trong lời nói ta thể hiện sự hào khí hiên ngang, nồng cháy. Nhưng trong ý văn ta là ảnh ảo mờ nhạt dễ tàn phai. Sự đối nghịch trong ta có phải chăng hay có lẽ rằng làm cho ta dễ đánh mất duy ngã trong một con người hai thế hệ.

Đặt vấn đề thứ mà chưa bao giờ làm đúng, xử lý mục tiêu một thứ chưa bao giờ là hoàn hảo. Góc khuất trong một con người lộ ra đầy thô lỗ và lố bịch. Nhưng dần khép lại bởi sự hối hận muộn màng của bản thân. Hãy cho tôi một niềm tin để mai đi tiếp, hãy cho tôi sức mạnh để nắm lấy mục tiêu nhìn màu mây, sắc nắng để thấy tương lai còn đẹp, còn sáng, còn huy hoàng trong chính bản thân. Tìm đâu trong thành hoa phố xa một bóng hình theo tôi nhìn trăng lên, ngắm ánh chiều tàn. Để ở nơi đó tôi tìm về một mái ấm đủ hơi yêu thương, đủ dịu êm là trong tôi bình yên lắm rồi.

Tìm hay kiếm bản lĩnh trong tôi nguội lạnh lắm. Chả có gì trong tay nên chả có gì phải mất. Chả có gì để mất thì bài toán tương lai là phép màu lung linh. Sống để niềm tin còn mãi là sống để mai còn nhìn thấy bình minh thoát u tối hướng về phương xa. Ngủ cho sâu quên ta là kẻ từng đổ ngã, nhắm chặt mắt để mơ một trái tim nơi xa nào đó đang chờ ta bước lại hòa một nhịp một dòng máu đỏ thắm tô lên khát khao của tuổi trẻ.

Nào đi đi, chậm lại để ngắm trời xuân còn tươi mát. Nào đi đi để ngắm trời hạ vàng lúa thơm. Nào đi xa tìm trời thu ngày dông bão. Rồi dừng lại nắm bàn tay để ấm lại một ngày đông. Ta là gió ta bay ta hát, ta là mây ta che nắng gây mưa, ta là cát để phương xa là cát trắng, ta là bùn để làm đẹp những mầm sen. Là gi, là gỉ, là gì ta vẫn thế vẫn ung dung vẫn hát, vẫn nghêu ngao, vần khinh đời chỉ trầm xuống như hoa đẹp cuối mùa và chỉ chớm hồng khi sương nhẹ cuối ngày đông.

CHIM-34
Ads By Kclick
Ads By Kclick Ads By Kclick